Có Internet là có thể thông quan | |
Giảm rủi ro khi gửi tiền ngân hàng | |
Đừng “chết” trên internet vì hám lợi |
Biểu hiện cụ thể như: Hiện mới chỉ có rất ít sáng kiến vượt qua khỏi giai đoạn thí điểm; mô hình kinh doanh chưa phát triển đủ mức để duy trì hạ tầng IoT lâu dài và bối cảnh chính trị còn chưa đáp ứng được yêu cầu.
“IoT có tiềm năng rất lớn nhưng đòi hỏi Chính phủ, khu vực kinh tế tư nhân và xã hội dân sự phải tiến hành một cách có hệ thống và dựa trên thông tin đầy đủ”, ông Prasanna Lal Das, chủ biên báo cáo này cho biết.
Trong thời gian gần đây, giới doanh nghiệp và các nhà hoạch định chính sách đã quan tâm nhiều tới IoT. Nhiều báo cáo đã dẫn chứng về hàng tỷ, thậm chí hàng nghìn tỷ thiết bị đã được kết nối với nhau, mở ra cơ hội thay đổi mọi hoạt động kinh tế.
Tuy nhiên, trong khi khu vực kinh tế tư nhân đã đi trước một vài bước nhưng các cuộc thảo luận với các nhà hoạch định chính sách của Chính phủ cho thấy vẫn còn nhiều khoảng cách trong triển khai ứng dụng IoT.
Trong đó, một trong những vấn đề nổi lên là tri thức. Hiện hầu hết các cơ quan Chính phủ vẫn còn khá xa lạ với IoT cũng như cách thức áp dụng chúng vào công việc chức năng của họ. Để có thể thực sự sử dụng tốt IoT, một yêu cầu bắt buộc là phải có tư duy kỹ thuật. Trong khi đó, hầu hết các cơ quan Chính phủ và doanh nghiệp tư nhân còn thiếu kỹ năng kỹ thuật và kỹ năng quản lý, nhất là kỹ năng phân tích.
Bên cạnh đó, hầu hết các Chính phủ đều mong muốn học tập các sáng kiến từ Chính phủ các nước khác, xem sáng kiến nào thành công, sáng kiến nào không thành công và điều đó có ảnh hưởng như thế nào đến kế hoạch của họ.
Theo báo cáo này, cũng như nhiều công nghệ đột phá khác, IoT mới chỉ bắt đầu được đưa vào trong dịch vụ của Chính phủ. Điều đó thể hiện ở việc có nhiều sáng kiến đã có hợp phần IoT trong đó nhưng hầu như không được nhân rộng, ngay cả tại các nước phát triển cũng vậy. Cùng với đó, hạ tầng mạng lưới IoT chưa phát triển (ngay cả tại các nước phát triển), chưa đáp ứng yêu cầu hiện cũng là cản trở lớn.
Trong khi đó, các chính sách và quy định pháp lý không bắt kịp thực tế, thể hiện ở việc hầu hết các chính sách mới dừng lại ở cấp độ quốc gia chứ chưa vươn tới cấp địa phương, và thường có tính chất hạn chế. Và trong hầu hết các trường hợp, các nước thường áp dụng cách tiếp cận “đợi, làm, và học”.
Báo cáo chỉ ra một số ví dụ về triển khai IoT hiệu quả nhất cho thấy, cần phải có hạ tầng công cộng và khung pháp quy/chính sách đi kèm. Báo cáo kết luận, Chính phủ các nước giữ vai trò quan trọng quyết định tới sự thành, bại của các sáng kiến IoT.
Báo cáo này là bước đi đầu tiên nhằm đánh giá tiến độ của Chính phủ các nước trong quá trình đưa IoT vào trong hoạt động của mình. Bộ công cụ sẽ là một bước đệm tạm thời giúp Chính phủ các nước sớm xúc tiến công việc nếu họ còn đang trong giai đoạn xây dựng chương trình. Đồng thời, công tác nâng cấp kiến thức và kỹ năng nhằm đáp ứng tốt yêu cầu cũng đòi hỏi nỗ lực rất lớn từ các nước để triển khai IoT hiệu quả.
ĐP